Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

Đừng vội vàng đánh giá em anh nhé

Cảm xúc con gái, cảm xúc tình yêu

Những người con gái đã từng tổn thương

Những người con gái đã từng tổn thương đều có một điểm chung là một tâm hồn nhạy cảm quá mức.

Vì vậy, khi anh gặp một cô gái ngỗ ngược, một cô gái lạnh lùng, một cô gái luôn mang những tâm địa... thì nghe em, đừng đưa ra đánh giá vội vàng. Anh làm sao biết được, có thể những đánh giá của anh lại lần nữa giết đi một con người. Một thiên thần mang chiếc mặt nạ quỷ dị chăng?

Anh từng hỏi em vì sao cứ mãi cô độc thế? Sao không thử mở lòng ra và ở cạnh một người nào đó?. Em chỉ mỉm cười mà không trả lời. Những người con gái đã từng tổn thương, vì sao anh cứ trách họ không chịu mở lòng mà không thử tìm cách tự mở lấy cánh cửa đã từng vì đớn đau mà khóa trái ấy.

Anh có bao giờ thử dừng lại một chút trong một ngày vội vã, thử đi lang thang, tìm một quán cà phê yên tĩnh, gọi một cốc đen, không đường và suy nghĩ xem vì sao khi cái vị đắng chát kia xộc vào đầu lưỡi phản ứng đầu tiên của anh là rùng mình không? Đó là phản ứng bài xích tự nhiên của vị giác đối với một thứ mùi vị không ngon.

Cũng giống như đầu lưỡi phản ứng trước vị đắng, trái tim cũng vậy, nó cũng biết bài xích những thứ có nguy cơ gây cho mình tổn thương, đặt biệt là những thứ có tính chất lặp lại. Những cô gái từng có những vết thương, đã chắp vá hay vẫn còn rỉ máu, tất thảy họ đều có một điểm chung là một tâm hồn nhạy cảm quá mức. Họ sẵn sàng xù lông như một con nhím khi cảm nhận được dù chỉ là mờ nhạt mùi vị của những thứ có thể khơi lại vết thương lòng tồn tại xung quanh mình. Anh đừng cười, tin em đi. Em đã nói rồi, họ rất nhạy cảm! Nhạy cảm hệt những chú dơi bay trong đêm tối.

Người mang trong người một vết thương lòng cũng giống như một người mắc căn bệnh đau dạ dày, họ rất giống nhau, để điều trị căn bệnh của bản thân họ phải kiêng cữ nhiều thứ. Chỉ cần ăn thứ không phù hợp căn bệnh ngay lập tức sẽ phát tác. Nhẹ thì chỉ cần uống thuốc điều trị, chịu đựng cho những cơn đau qua đi là được, nhưng nếu bệnh nặng, sẽ tốn một khoảng thời gian cũng như một khoảng chi phí rất lớn mà không chắc khi ra khỏi nơi điều trị những di chứng để lại có đi theo cùng hay không.

Vì vậy nguyên tắc để bảo đảm an toàn cho bản thân là tránh xa những thứ có thể cám dỗ bản thân dẫn đến bệnh tật. Sao anh lại lắc đầu chứ? Không tin điều em nói sao?. Đừng có như thế, tin em đi, đó là cách những đứa con không may của thượng đế dùng để tự vệ cho bản thân mình.

Anh đã bao giờ nhìn thẳng vào mắt của một cô gái có trong tim một vết xước khi hai người trò chuyện chưa?. Chưa à? Ưm, em có thể hiểu được nên anh không cần giải thích lí do đâu, đa số con người ta luôn mong muốn có ai đó thấu hiểu mình hơn là nghĩ tới việc mình sẽ là người nhìn thấu tâm hồn một ai đó mà. Có một người có thể hiểu được tâm tư của mình bao giờ cũng dễ chịu hơn việc mình phải để ý, phỏng đoán tâm tình của một ai đó.
Vì thế nên con người ta hay tìm cách né tránh chạm vào nỗi đau của một người bằng sự lý giải rằng họ sợ khơi lại vết thương lòng của người kia, nhưng sự thực là sợ những mệt mỏi từ đau thương của người kia ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, sợ phải chịu trách nhiệm cho những lời khuyên của mình. Trước những phản ứng như vậy những trái tim xây xước kia phải thu mình lại, tìm một nơi tự mình chữa trị vết thương.

Họ luôn tin rằng mọi người cũng giống như mình, luôn mong muốn và cố gắng làm mọi điều tốt đẹp có thể cho xung quanh
Và cho đến ngày những vết da non dần hiện lên thì tâm hồn họ cũng đã theo bản năng mà hình thành một bức tường vững chắc ngăn cách với thế giới bên ngoài rồi. Giờ anh hiểu vì sao em nhắc đến việc nhìn vào mắt một người khi trò chuyện rồi chứ?. Đó là cách để anh biểu hiện sự cảm thông, chia sẻ cùng một người. Anh phải sẵn lòng chia sẻ cùng một người thì họ mới có cơ hội cho anh biết nhiều hơn về mình.

Cho anh biết một điều, những con người từng bị tổn thương, bất kể nguyên nhân là do đâu, họ đều là những con người giàu tình cảm. Vì giàu tình cảm nên họ dễ tổn thương, và tổn thương càng nhiều, càng sâu thì càng tỉ lệ thuận với tấm lòng của họ. Điều này em nói hoàn toàn là sự thật đấy, chàng trai vô tâm à! Họ đa sầu đa cảm, giàu lòng trắc ẩn, họ thông cảm cho tâm sự của mọi người, tin tưởng vô điều kiện trước cuộc đời. Họ luôn tin rằng mọi người cũng giống như mình, luôn mong muốn và cố gắng làm mọi điều tốt đẹp có thể cho xung quanh. Chính vì tâm lí và suy nghĩ như vậy mà họ dễ dàng trở thành những nạn nhân của cuộc đời đầy cạm bẫy này, bởi vì một con nai ngơ ngác bao giờ cũng sa hố nhanh hơn là một con cáo già đời.

Có thể nghe những điều này xong anh sẽ cười khẩy và cho rằng “ những con người ngu ngốc, tự làm tự chịu thôi”. Nhưng anh hãy thử dừng những lời kia lại và phát ngôn chậm khoảng hai phút thôi, em chắc rằng suy nghĩ của anh sẽ khác đi nhiều lắm. Anh sẽ nhận thấy họ thật đáng trân trọng vì giữa cuộc đời đầy bụi mù này vẫn mang được tâm hồn trong sáng đến vậy và thấy đau lòng hơn hết khi nhìn những trái tim kia đang từng ngày bị bụi phủ mờ.
Anh biết không, khi con người ta trở về từ những hố sâu đau khổ, mang theo trái tim vá víu đầy sẹo và bắt đầu trốn trong thế giới an toàn của mình, họ sẽ không bao giờ muốn bước ra bên ngoài nữa. Họ sống một cách chai lì và nâng cao tinh thần cảnh giác với xung quanh một cách luôn luôn. Họ che giấu tâm hồn của mình bằng những hình ảnh phản chiếu những điều ngược lại. Trở nên căm ghét bản thân mình vì những điều thánh thiện trong tâm hồn chỉ mang lại sự đau thương, họ quyết tâm sống bằng những điều ngược lại. Vì vậy, khi anh gặp một cô gái ngỗ ngược, một cô gái lạnh lùng, một cô gái luôn mang những tâm địa... thì nghe em, đừng đưa ra đánh giá vội vàng. Anh làm sao biết được, có thể những đánh giá của anh lại lần nữa giết đi một con người. Một thiên thần mang chiếc mặt nạ quỷ dị chăng?
…………………………..
Anh à, còn rất nhiều điều anh không thể biết được đằng sau vẻ ngoài của những trái tim đầy mảnh vá kia đâu và em cũng không thể ngồi đây mà kể tuốt tuồn tuột ra như thế được. Vì vậy, đừng cứ theo gặng hỏi em mãi như thế nữa chàng trai à. Anh hãy dùng sự kiên trì và chú tâm đã dùng lúc nãy giờ khi nghe em kể những điều trên mà lắng nghe cô gái của mình đi, cô gái lúc nào cũng mang bộ mặt lạnh lùng nhưng trong túi luôn có vài lát bánh mì nhỏ để dành cho lũ mèo hoang ở cuối phố ấy. Em mong sẽ nhìn thấy cô ấy cười rạng rỡ bên anh vào một ngày đẹp trời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét