Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

Nhật ký những ngày đầu làm vợ


Đêm tân hôn, mình loay hoay với chiếc váy ngủ sexy không dám bước ra khỏi nhà tắm vì xấu hổ, những tưởng chàng sẽ lác mắt trước thân hình đầy gợi cảm của mình. Ai ngờ...Chàng đang tất bật kiểm kê phong bì rồi ghi ghi, chép chép

Yêu nhau hơn hai năm, vừa chân ướt chân ráo ra khỏi trường đại học, mẹ gọi mình vào “chốt hạ” một câu: “Hai đứa chúng mày nếu xác định thì cưới đi, không thì chia tay”. Mình đem copy nguyên xi lời mẹ nói với chàng, chàng “đơ” ra vài phút rồi bảo “Để anh suy nghĩ”. Mình hơi giận (có gì mà phải tính) nhưng nghĩ cũng đúng, dù sao hôn nhân là chuyện cả đời.
Một tuần sau, chàng hẹn mình đi ăn tối, hai đứa đi lang thang bát phố. Chàng lúng túng lôi trong túi áo ra một chiếc hộp xinh xinh rồi lồng vào ngón tay mình một chiếc nhẫn có khắc tên hai đứa, kèm theo những lời rất chân tình “Anh không nói là anh sẽ yêu em suốt cuộc đời này, nhưng anh chắc chắn anh sẽ yêu em trong ba ngày, ngày hôm qua, ngày hôm nay và ngày mai...”. Thú thật lúc đó mình đã khóc vì cảm động. Không ngờ chàng của mình lúc đó lại sâu sắc, lãng mạn và áp dụng phim Hàn “chuẩn” đến thế.

Nhật ký những ngày đầu làm vợ
Nhật ký những ngày đầu làm vợ
Khi ta thuộc về nhau

Đám cưới, mình bẽn lẽn đi bên chàng, cắt bánh gato, rót rượu, tung hoa, mơ về một ngôi nhà và những đứa trẻ. Hai vợ chồng cưới xong sẽ quay trở lại, sống ở thủ đô nên trăng mật chả phải đi đâu cho tốn kém, ở nhà chồng (ở quê) vài bữa cho tình cảm thêm gắn bó, ấy là chàng bảo thế.
Nhưng, sau khi quan khách và họ nhà gái ra về hết, thì nụ cười trên môi mình tắt ngấm không phải vì buồn, mà vì cái bụng trống không đang cồn cào kêu đói. Sáng nay, mình phải đi trang điểm từ 7h sáng có kịp ăn uống gì đâu, đang định tìm chàng nhờ lấy hộ cho mình cái gì đó ăn được, thì mẹ chồng mình kêu lại bảo “Con xem cho mẹ đống bát đĩa xếp ngoài sân, phân loại và kiểm tra xem có vỡ cái nào không, chiều người ta đến lấy rồi”. Mình “Vâng, dạ” mà lòng buồn thiu, tìm chàng để cầu cứu, nhưng chàng đã biến đâu mất. Mình đi loanh quanh khắp nhà rồi vào phòng riêng của hai đứa thì thấy chàng đang ngáy khò khò ngon lành. Mình lay mãi chàng mới mở mắt giọng cáu gắt: “Để yên, đang buồn ngủ”. Mình bực bội đấm cho chàng mấy cái bảo: “Em đói, lại mệt nữa”. Chàng vùng vằng: “Mệt thì ngủ đi, đói thì xuống bếp kiếm cái gì mà ăn, có thế cũng phải gọi người ta dậy”. Rồi chàng quay lưng ngủ tiếp mặc kệ mình giận dỗi. Mình nghĩ hồi còn yêu nhau, chàng không bao giờ nói nặng với mình nửa lời. Mỗi lần mình kêu mệt chàng đấm lưng, bóp vai. Mỗi lần, mình kêu đói dù chàng đang ở đâu cũng chạy đến mua đồ ăn cho mình, giờ thì thế này đây. Chẳng trông đợi được gì ở chàng, mình lọ mọ phân loại rồi kiểm kê hơn 1.000 chiếc bát đĩa với cái bụng trống rỗng, nhưng rồi công việc cũng xong.
Đêm tân hôn, trong khi mình loay hoay với chiếc váy ngủ sexy không dám bước ra khỏi nhà tắm vì xấu hổ, những tưởng chàng sẽ lác mắt trước thân hình đầy gợi cảm của mình. Ai ngờ...Chàng đang tất bật kiểm kê phong bì rồi ghi ghi, chép chép miệng lẩm bẩm: “Thằng A sao mừng mình có 200k, hồi xưa mình mừng nó những 300k mà”. Đợi chàng lâu quá, nên mình ngủ quên lúc nào không biết. Nửa đêm, khi mình đang say ngủ thì chàng lay lay, gọi mình dậy, thế là mọi chuyện diễn ra chóng vánh đi toi mất đêm tân hôn mà chả để lại ấn tượng gì.

Đơn độc giữa nhà chồng
Sáng hôm sau, khi còn đang lơ mơ, chàng lấy chân đá đá vào người mình gọi “Dậy, dậy đi, mẹ và chị dâu tỉnh hết cả rồi kia kìa”. Mình quáng quàng bật dậy, nhìn đồng hồ mới có 5h sáng, quay sang chàng thỏ thẻ: “Hai đứa cùng dậy chứ một mình em ngại lắm”. Chàng ngáp dài: “Không, nhà này chỉ có phụ nữ làm việc nhà thôi”. Lồm cồm bò dậy, lòng tự nhủ lòng: “Biết thế này, thà ở vậy cho xong”.

Nhật ký buồn những ngày đầu làm vợ
Mình không còn nhận ra chàng của ngày xưa nữa

Lấy chàng được 3 ngày, nhưng mình không còn nhận ra chàng của ngày xưa nữa. Hồi xưa, mỗi lần mình khóc là chàng lại tìm cách chọc cho mình cười hoặc dùng bộ mặt thê lương, thành khẩn biết lỗi để làm mình mủi lòng, còn bây giờ dù mình có khóc chàng cũng mặc kệ chẳng thèm dỗ dành. Mình tủi thân khóc nhiều hơn thì chàng bảo: “Em phải làm diễn viên mới đúng, hơi tý là khóc”. Ngày xưa, mỗi lần mình nhờ vả việc gì là chàng hăng hái giúp đỡ không nề hà vất vả, còn giờ thì...đừng có mơ. Như sáng hôm qua, khi mình đang cuống cuồng chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, thì ấm nước đặt trên bếp reo ùng ục. Mình: “Đổ nước vào phích hộ em”. Chàng: “Bếp núc việc phụ nữ mà”. Mình: “Em đang dở tay, anh không giúp em được sao?” Chàng, khó chịu ra mặt: “Em nhìn mẹ và chị dâu mà học tập, hơi tý là sai”. Nếu không vì sợ bố mẹ chồng nghe thấy hai đứa cãi nhau thì mình đã nói cho chàng một trận vì thói gia trưởng.

Những ngày đầu ở nhà chồng chuyện gì trong nhà mình cũng phải tự học lấy. Chân ướt, chân ráo về làm dâu chưa được bao lâu, mẹ chồng đã kéo mình ra, đưa cho nắm tiền: “Nhà có giỗ, con đi chợ chuẩn bị mâm cỗ nhé”. Mình vâng lời mà lòng đầy lo lắng, từ ngày về làm dâu hôm nay là lần đầu tiên mình đi chợ, có biết chợ nhà chàng ở chỗ nào đâu. Mình vội vã tìm chàng nhờ cậy, mắt chàng vẫn không rời màn hình tivi: “Mẹ sai em thì em đi đi, chợ ở mồm, không biết đường thì hỏi”.
Mình ngậm ngùi dắt xe ra khỏi nhà, vừa đi vừa hỏi giữa đường làng “nhà không số, phố không tên”. Người bảo rẽ phải, người lại bảo rẽ trái. Tìm được chợ, mua được đồ ăn thì mặt trời đã lên cao, vội vàng quay xe đi về, không may đến đầu ngõ gần nhà, mình va phải một người đi xe đạp ngã lăn ra đường. Chiế c xe máy đè lên chân mình, đau quá, mình gọi điện cho chàng: “Em bị tai nạn”. Mới nghe vậy, chàng đã quát ầm ĩ: “Mắt mũi để đâu, đi đứng thế à?” Rồi cúp máy chẳng thèm hỏi han mình có bị nặng không? Mình đang ở đâu? Lúc này thì mình chán hẳn rồi, giá mà nhà mình ở gần thì mình đã bỏ về, bất chấp tất cả...Mình cứ ngồi đó ấm ức khóc, chẳng thèm quan tâm bao người qua đường đang nhìn.

Một lúc sau, mình thấy chàng lò dò đi tới, thấy mặt mũi tèm lem ngồi bên đường thì làu bàu: “Không đi về còn đấy ăn vạ đến bao giờ?” Máu trong người mình sôi lên, bao nhiêu bực tức mình tuôn ra hết. Chàng nghe mình nói một hồi, mặt “đơ” ra rồi xuống nước: “Thôi, em chịu khó, hết tuần này về Hà Nội, anh sẽ giúp đỡ em. Chứ ở nhà mà chiều vợ quá mọi người sẽ ghét”. Mình tưởng đang nghe nhầm, khoảng cách giữa tình yêu và hôn nhân đúng là xa thật, nhưng mình thề...phải cải tạo

Có những nỗi đau không cần phải quên

Có những vết thương cứ cứng đầu bám mãi trong tim
Ngã sẽ đau. Ai cũng sợ đau. Nhưng không ai chưa từng bị đau, dù chỉ là một lần trong đời

Ngã sẽ đau. Ai cũng sợ đau. Nhưng không ai chưa từng bị đau, dù chỉ là một lần trong đời. Và cũng có những nỗi đau không cần phải quên...

Cuộc sống là những chuỗi lần vấp ngã rồi đứng lên, thương tích là điều không thể tránh khỏi. Những vết thương rồi sẽ tự lành da. Có khi chúng thành sẹo loang lỗ, in hằn dai dẳng không xóa được. Có khi sau bao năm nhìn lại, chỉ thấy hình ảnh mờ ảo nhạt nhòa, cố thế nào cũng chẳng thể nhìn rõ.

Ngã sẽ đau. Ai cũng sợ đau. Nhưng không ai chưa từng bị đau, dù chỉ là một lần trong đời.

Đôi khi nỗi đau mang một ý nghĩa quan trọng và thiêng liêng. Vì nếu cả cuộc đời này đều tươi hồng và phủ đầy màu yên vui thì liệu còn ai trân trọng những điều mình đang có? Liệu có ai cảm thấy hạnh phúc khi may mắn mỉm cười? Vì mỗi vết thương là một bài học đáng để khắc ghi.

Đó là lúc ta tập đi rồi té ngã, khóc nức nở vì sợ hãi, nhức nhối đau rát vì trầy xước. Nó dạy ta biết đi trên chính đôi chân mình, không cần dìu đỡ, không cần nâng niu. Một ngày ta tự do bay nhảy, ta sẽ cảm ơn lắm lần té ngã đầu đời.

Đó là lúc ta trốn học đi chơi rồi bị mẹ bắt, khóc mếu máo vì bị đòn đau, nấc từng cơn để nói lời xin lỗi. Ta trở thành một đứa con ngoan, ta trân trọng khoảng khắc được đến trường, ta biết dù thế nào cũng không được làm cha mẹ buồn lòng.

cô gái buồn
Đó là lúc người ta yêu thương mất đi, về với thế giới xa lạ. Nước mắt không ngừng tuông, lòng nặng trĩu hoặc trống rỗng một lỗ sâu không đáy.
Đó là lúc ai đó từ chối tình cảm nơi ta, buồn bã vì mầm xanh chưa kịp nảy đã tàn úa chết khô. Ta hiểu được rằng thế gian này còn nhiều thứ không như ta mong muốn, điều ta nên làm là chấp nhận nó, chấp nhận cuộc sống này vốn không chỉ có màu hồng êm ái. Và sẽ còn nhiều, nhiều lắm những người thích hợp với ta.

Đó là lúc người ta yêu thương mất đi, về với thế giới xa lạ. Nước mắt không ngừng tuông, lòng nặng trĩu hoặc trống rỗng một lỗ sâu không đáy. Ta biết sống tốt hơn từng ngày, quý mến từng khoảng khắc trên cuộc đời này, sống xứng đáng và sống cả phần của họ.

Đó là lúc người thân yêu quay lưng với ta. Cảm giác nhơ nhuốc và thất vọng vì bị bội phản, nước mắt không rơi được, mọi điều tốt đẹp vỡ tan như bong bóng xà phòng. Nó dạy ta biết mạnh mẽ và kiên cường, đặt niềm tin đúng chỗ, bản lĩnh và không bao giờ được làm điều tương tự với người khác.

Đó là lúc người ta yêu nhẫn tâm bỏ ta ở lại. Nỗi đau quay quắt thấu cả vào tim, nước mắt nuốt ngược vào trong và nghẹn thắt từng nhịp thở. Đó là lúc đôi chân ta bỗng cứng cáp lạ thường. Hiểu rằng ai cũng cần cô đơn, để hiên ngang đứng giữa đất trời, để yêu bản thân thêm nhiều lần nữa, để cho tim mình được nghỉ ngơi trước khi tìm được một người thật sự xứng đáng.

Có những vết thương cứ cứng đầu bám mãi trong tim
Nỗi đau dạy ta biết mạnh mẽ và kiên cường, đặt niềm tin đúng chỗ, bản lĩnh
Có những vết thương cứ cứng đầu bám mãi trong tim.

Có những nỗi đau không dễ dàng xóa, càng muốn rũ bỏ chúng lại càng mang hình hài rõ ràng.

Thế nhưng dù thời gian còn phải đầu hàng trước những nỗi đau rất lì lợm không chịu biến mất thì vẫn có những thứ không cần phải quên.

╔════════      ღ♥ღღೋ     ════════╗
 góc tình yêu chúc mi người mt ngày vui vẻ nhé.
╚════════   ღ♥ღღೋ        ════════╝

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

TÌNH YÊU VÀ BAO THUỐC

không ngừng yêu em
Sau khi yêu nhau, anh mới bắt đầu bớt dần thuốc lá, những lúc vui vẻ ngồi với bạn bè, thường lẻn ra ngoài toilet một lúc châm điếu thuốc rồi mới vào

Nghiện thuốc lá suốt nhiều năm, anh không tài nào bỏ được, chỉ còn cách trốn người yêu hút vụng trộm. Cô đành bỏ qua vờ như không biết người yêu vẫn lén lút " hôn môi " với nhưng chiếc đầu lọc thuốc lá.

Có lúc bực quá, cô cũng cằn nhằn:

- Hút thuốc lá có ngon không? – Cô nhúi mày hỏi.

- Không ngon lành gì cả, nhưng không thể không hút.

- Em và thuốc lá, anh chọn ai?

- Cả hai. Em có cằn nhằn anh thì anh cũng không ngừng yêu em.

Còn nhớ hồi mới quen nhau, anh hút thuốc nhiều kinh khủng. Cứ rảnh ngón tay ra là lại thấy điếu thuốc kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa. Lúc thức đêm viết báo cáo thì càng khỏi nói, hút như đang tham gia cuộc thi hút thuốc lá nào đó. Cô thường ngạt thở, rát họng vì khói thuốc của người yêu.

Sau khi yêu nhau, anh mới bắt đầu bớt dần thuốc lá, những lúc vui vẻ ngồi với bạn bè, thường lẻn ra ngoài toilet một lúc châm điếu thuốc rồi mới vào. Có lần bị bắt quả tang, khi ai cũng ngửi thấy trên người anh mùi thuốc lá trộn với mùi nước hoa và nước tiểu của toilet công cộng, họ khẻ nhăn mặt.

Lần ấy, cô giận người yêu ghê lắm, cãi nhau to, chiến tranh lạnh suốt mấy ngày.

Có một đêm tối đẹp trời, trăng sao lấp lánh, hai người bên nhau tận hưởng những giây phút lãng mạn của tình yêu, cô ngả vào lòng anh im lặng không nói gì.

Anh cúi đầu xuống hỏi:

- Sao bỗng dưng em im thế?

- Lúc nãy anh vừa hút thuốc lá à?

- Anh...à ừ... – Anh ấp úng.

Cô lập tức đẩy anh ra, đứng lánh sang một bên.

- Có một điếu thuốc thôi mà... anh không nói dối em! – Anh khổ sở cầu hòa.

- Sao anh không thể vì em mà bỏ thuốc lá đi? – Cô giận dỗi, và xen lẫn cả thất vọng.

- Em hãy cho anh môt thời gian nữa được không?

- Em chỉ muốn tốt cho anh thôi, anh có biết không hả?

Kỷ niệm ba năm yêu nhau, họ hẹn hò ra bãi biển kỷ niệm.

Trên xe ô tô, bất ngờ cô sờ tay thấy một bao thuốc lá dỡ dưới khe ghế ngồi. Cô không giận, như thể đã quen với việc ấy, nhưng cô giữ luôn bao thuốc. Anh nhìn người yêu, cô không có ý định trả bao thuốc cho anh.

- Anh hứa với em đi, anh hút nốt ba điếu cuối cùng trong bao này, rồi đừng hút nữa nhé!

Anh nhìn cô không nói gì, có niềm cảm xúc dâng lên ăm ắp quanh đó. Anh chỉ biết cưởi ngượng nghịu, gật đầu.

Lúc ấy cho dù bắt anh lên rừng gươm, xuống biển lửa, anh cũng sẵn lòng.

bỏ thuốc lá đâu phải một sớm một chiều
Nhưng giờ đây mỗi khi có ai hút thuốc, ngửi thấy hơi khói ấy, cô lại nhớ người yêu cũ da diết. Cô nhớ mùi thuốc lá trên người anh.
Cô cũng biết, bỏ thuốc lá đâu phải một sớm một chiều. Chỉ có điều, thấy người yêu không quyết tâm làm việc đó, cô muốn nghĩ cách giúp người yêu mình bỏ thuốc. Nào kẹo cai thuốc, thuốc đặc trị dứt cơn nghiện thuốc lá... cô điều làm mọi cách, nhưng chẳng mang lại kết quả gì.

- Hay là em cũng học hút thuốc lá, rồi em nghiện thuốc, rối em sẽ cai thuốc làm gương cho anh?

- Ngốc lắm có ai làm thế bao giờ!

- Biết đâu sẽ có tác dụng?

- Tại sao em lại tự ép mình làm cái điều chính em không muốn?

- Vậy làm thế nào để anh cai thuốc đây?
- Cô lo lắng hỏi.
- Anh đã cố hết sức rồi ngốc ạ!

Vào giữa chợ đêm trung tâm thành phố, cô kéo anh vào hàng chụp ảnh Hàn Quốc, nhét đông xu vào máy ảnh, rồi dán tấm ảnh nhỏ của mình vào ví anh:

- Lúc nào anh định bật diêm châm thuốc lá, anh hãy nhìn hình em!

Giằng co nhiều năm, anh phát chán vì việc cai thuốc lá như một bóng ma lởn vởn bao quanh họ, làm họ xung đột, giằng co, coi thường nhau, trách móc nhau, rốt cuộc anh đề nghị chia tay!

Họ khóc suốt một đêm. Sau khi gác máy điện thoại, tối hôm ấy. Anh chờ cô bỏ máy trước, rồi mới gác máy sau, kết thúc cuộc tình mấy năm.

Cô sống nhẹ nhõm, nhưng cứ cảm thấy cuộc sống như thiếu cái gì đó. Dường như anh đã tan biến đi trong cuộc đời cô, những vấn đề khó khăn trong việc cai thuốc cũng tan biến. Nhưng giờ đây mỗi khi có ai hút thuốc, ngửi thấy hơi khói ấy, cô lại nhớ người yêu cũ da diết. Cô nhớ mùi thuốc lá trên người anh.

Nhớ tha thiết những giây phút ngã đầu lên vai anh, vai anh có mùi khói thuốc. Nhớ những lần anh tìm trăm phương ngàn kế để xua đi mùi khói thuốc ám quanh mình.

Cô bắt đầu điếu thuốc đầu tiên của mình như thế. Lúc ấy, nỗi nhớ anh trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Cô bắt đầu điếu thuốc thứ hai trong căn phòng, khói mờ bao phủ khắp, cả đệm ga giường có mùi khói thuốc, cũng như đã biến thành những chăn gối ám khói của anh ngày xưa mà cô từng căm ghét.

Ngửi thấy hơi thuốc phảng phất đâu đây, cô mới an tâm chìm vào giấc ngủ.

Ngày nối ngày, cô không thể xa điếu thuốc lá. Cô nghiện thuốc, yêu cơn ghiền ấy , tất cả cảm xúc không còn rõ rệt nữa. Cô chỉ biết là mình đã nghiện.

Cô chỉ biết là mình đã nghiện thuốc

Anh đã bỏ thuốc lá rồi. Giờ hãy để anh giúp em bỏ thuốc lá nhé

Một năm sau, bất ngờ họ gặp nhau trên góc phố. Như những người bạn cũ đã lâu không gặp lại, họ ra bờ biển ngồi hàn huyên. Cô đã gầy xanh đi rất nhiều, anh nhìn cô thương xót, đó có lẽ là lỗi lầm của anh.

Cô châm lên một điếu thuốc.

- Em hút thuốc ? Anh kinh ngạc nhìn cô.

- Vâng, anh hút không? – Cô rít một hơi thật sâu, đưa cả gói cho anh.

- Không, anh bỏ thuốc lá rồi!

- Hả? Anh bỏ thuốc hồi nào? Cô kinh ngạc nhìn anh.

Nửa năm trước vì một người anh yêu.

Cô lặng đi. Điếu thuốc giữa ngón tay run rẩy. Bao năm yên nhau, tha thiết như thế, chỉ hi vọng người yêu bỏ thuốc lá, vậy mà không mạnh bằng một nguời yêu gặp sau đó nửa năm.

Cô cảm thấy cuộc đời mình thất bại, cả trong tình cảm lẫn ngoài đời, thất bại hoàn toàn.

Cô im lặng ngồi hút hết những điếu còn lại.

Tại sao ... bây giờ em lại nghiện thuốc lá?

- Từ một năm trước , vì một người em yêu.

- Vậy.... có phải vì em muốn giúp anh ta cai thuốc không? - Anh nghĩ một người nào đó đã đến thế chỗ mình trong đời cô. Hay đó là mình, một năm trước anh đã đòi chia tay.

Anh mở ví ra đưa cô xem tấm ảnh nhỏ còn nằm trong ví.

- Đây là người giúp anh cai thuốc, vì anh muốn được quay trở lại bên người đó!

Cô nhìn anh, đôi mắt ướt nhòa trong nứơc mắt, những giọt nước mắt lăn xuống gò má gầy của cô.

- Anh đã bỏ thuốc lá rồi. Giờ hãy để anh giúp em bỏ thuốc lá nhé!

Đừng Lấy Người Như Em Anh Nhé

cảm xúc,con gái khi yêu, cảm xúc tình yêu

Đừng yêu người như em anh nhé
Vì em vẫn còn ham chơi lắm. Thỉnh thoảng, em sẽ đi chơi với lũ bạn cũ, bỏ mặc anh xoay sở trong vài ngày

Vì anh không phải mối tình đầu của em...

Những chàng trai ấy đã đến, đã đi, mang cho em nhiều tiếng cười và cũng lấy của em không ít nước mắt. Nhờ họ mà em trưởng thành, nhờ họ mà em vẫn chưa lấy chồng cho tới khi gặp anh. Trước khi dằn vặt em về những mối tình đã qua, sao không tự hỏi mình, anh đã ở đâu trong quãng thời gian đó?
Đừng lấy người như Em...
Vì em vẫn còn ham chơi lắm. Thỉnh thoảng, em sẽ đi chơi với lũ bạn cũ, bỏ mặc anh xoay sở trong vài ngày. Cuối tuần, em chẳng đòi đi câu cá cùng anh, nên anh cũng đừng ngạc nhiên thấy em tung tăng váy áo đi xem phim một mình. Chuyện hết sức là bình thường. Ai cũng cần không gian riêng.

Đừng lấy người như Em...
Vì em không biết ghen. Khi yêu, em đặt lòng tin vào người đàn ông của mình, em không thích tự hành hạ bản thân vì những điều bóng gió vớ vẩn. Em quá chán cảnh hai, hay vài, người phụ nữ tranh giành tình cảm của một thằng đàn ông (mà em chắc chắn rằng không xứng đáng) Em sẽ yêu anh, chân thành, chừng nào anh còn xứng đáng với tình yêu của em. Còn nếu phát hiện ra điều khuất tất sau lưng em thì … “người yêu ơi vẫy tay biệt ly, em thênh thang trên con đường dài” Không có dọa nạt gì hết đâu, em hứa!
Đừng lấy người như Em...
Vì em không phải “bà nội trợ” hoàn hảo. Em ghét việc giặt là, lẽ dĩ nhiên, anh sẽ phải nhận lấy, nếu muốn có quần áo sạch, phẳng phiu mà mặc. Em gợi ý là anh nên sắm sẵn máy giặt. Một ngày của em cũng chỉ có 24h. Chẳng có lý do gì, sau 8h công sở, em lại phải sấp ngửa đi chợ nấu cơm, lau nhà, rửa bát, dạy con học, etc. Trong lúc anh, đóng vai ông chủ, vểnh râu ngồi xem bóng đá.
Tất nhiên, em không dã man tới độ share đều trong những lúc anh ốm, nhưng tinh thần chung là như thế. À, em cũng biết vào bếp, dù đôi khi đặt cơm quên bật nồi, nấu canh hơi bị mặn, kho cá hơi bị cháy … Nhưng anh ạ, những lúc như thế, chớ dại mà chê bai, có thể em sẽ cho anh làm luôn, xem có xuất sắc bằng em không đấy!
Đừng lấy người như Em...
Vì người khác chọc ngoáy, vì bố mẹ anh giục cưới… Hôn nhân không phải trò đùa hay để vui lòng người khác. Bởi nếu không, nhất cử nhất động của em, đúng chưa chắc đã được khen, sai thì: “Sao ngày xưa tôi ngu dại rước cô về”, em chả tin nổi là anh ngu đâu. Ví dụ thế. Nếu có quyết định lấy em, thì xin anh, hãy vì mình trước nhé.

Hôn nhân không phải trò đùa hay để vui lòng người khác
Nếu có quyết định lấy em, thì xin anh, hãy vì mình trước nhé.

Đừng lấy người như Em...
Vì những đồng tiền anh khó nhọc kiếm ra, sẽ tự dưng chui vào túi con bé Vợ. Nhưng này, chớ tưởng em cần tiền của anh. Em cũng được ăn học đầy đủ, cũng có việc làm tử tế, em kiếm đủ để “nuôi thân béo mầm”, mỗi năm đi chơi vài ba chuyến. Cái khoản mà anh vỗ ngực khai là “đưa vợ” ấy, một xu em cũng không tiêu vào. Đơn giản là để anh có trách nhiệm với gia đình và tích lũy cho tương lai.
Đừng lấy người như Em...
Vì em không hoàn hảo. Nếu như anh vẫn mong “cải tạo” em thành một con người khác, anh sẽ mau chóng chán em tới tận cổ: Em cứng đầu, em ồn ào, em … Chẳng phải những điều đó từng khiến anh bị cuốn hút sao? Đừng cố gò em vào cái khuôn chuẩn mực. Nếu anh thích phải ngoan ngoãn như cô A, nấu ăn ngon như chị B, chăm con giỏi bà C… thì anh nên cưới một trong những người đó, không phải em!
...
Đừng lấy người như Em...
Vì em đã xấu lại còn điêu và kiêu nữa. Đương nhiên là xấu, nếu xinh em đã đi thi hoa hậu lâu rồi. Hẳn nhiên là điêu, ai đọc note này cũng thấy, điêu quá đi ấy chứ! Còn kiêu ư, tại sao em lại không có quyền?
cuối cùng đừng lấy người như Em, Anh nhé...
Em đã nói rồi đấy nhé!

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Đừng khiến mẹ đau lòng con nhé


tình cảm mẹ con
Con gái yêu bé bỏng của mẹ! Mẹ vẫn muốn gọi con như thế, mãi mãi gọi con như thế

Không ai yêu mẹ bằng con, không ai yêu con bằng mẹ. Thế nhưng, nếu sự yêu thương đó không được thể hiện bằng lời nói dịu dàng có thể sẽ khiến cả mẹ và con đều hiểu lầm, buồn phiền.

Con gái yêu bé bỏng của mẹ! Mẹ vẫn muốn gọi con như thế, mãi mãi gọi con như thế, mãi mãi gọi con như thế, mặc dù giờ đây con đã là vợ, là mẹ của hai đứa cháu đáng yêu mà mẹ vô cùng thương quý. Mẹ chẳng thể ngồi nói chuyện với con được vì mẹ biết, chỉ sau vài câu, con đã gắt om sòm.
-Trời ơi, sao mẹ nghĩ lung tung gì thế? Bực cả mình! Thôi, con chẳng muốn nói với mẹ nữa…

Bố con gắt, mẹ cãi lại. Nhưng chẳng hiểu sao, khi con gắt, mẹ lại không nói được câu gì nữa. Chỉ có nỗi buồn cứ thấm sâu mãi, sâu mãi.
Con đi làm về, mẹ thương con mệt, vội chuẩn bị cơm và gọi con xuống ăn. Mẹ đã mất cả buổi chiều hì hụi làm món con thích và háo hức chờ đến lúc nhìn con ăn thật ngon lành. Một lần gọi, chưa thấy con, mẹ sợ thức ăn nguội sẽ mất ngon, lại gọi con lần nữa. Thế mà con gắt lên:
- Ăn với chả uống. mẹ đói thì cứ việc ăn trước đi.
Miệng mẹ bỗng dung đắng ngắt. Mẹ chẳng muốn vào thêm hạt cơm nào nữa.

Chuẩn bị đi làm, con mặc chiếc váy rất xinh, chỉ có điều hơi ngắn và hở. Mẹ sợ con đi đường cứ phải lo kéo váy sẽ nguy hiểm khi lái xe nên mẹ chạy vào nhà lấy váy chống nắng đưa cho con. Con càm ràm: “Váy vóc rườm rà làm gì. Mệt quá!” rồi quăng vào tay mẹ, phóng xe đi. Mẹ buồn nhưng rồi cũng quên.

Tiễn con ra sân bay đi công tác, mẹ mua vài lốc sữa và mấy loại hạt để con ăn khi chờ đến giờ bay. Mẹ sợ con sẽ đói, sẽ khát. Con bước vào khu vực làm thụ tục, mẹ đi theo lặng lẽ dúi mớ đồ vào túi xách của con. Đáp lại sự quan tâm của mẹ, con gào lên:
- Sữa với sủng làm gì, phiền phức!
Con lấy lốc sữa, dí vào tay mẹ. Mẹ buồn nhưng chỉ thầm trách” “Cái con bé này chả lo gì đến ăn uống cả”.
Từ khi con có con là lúc mẹ cảm thấy sao mẹ con mình xa cách nhau nhiều thế, sao mẹ lại hay tủi thân đến thế.
Ngày con sinh cháu đầy lòng, mẹ ngại ở chung với thông gia, nhưng vì lo cho con và cháu không được chăm sóc tốt nhất nên mẹ lên thành phố chăm con. Chẳng quen nhà, quen nếp sinh hoạt, mẹ làm gì cũng lóng ngóng, vụng về. Những lúc ấy, trước mặt bố mẹ chồng, con cũng gắt mẹ:
- Sao mẹ chẳng biết gì thế. Mẹ hỏi mẹ chồng con đấy.

Con ơi, con chẳng phải cũng lớn lên từ quê hay sao? Ở nhà mình, mẹ chỉ quen sử dụng bếp ga, làm sao biết sử dụng bếp điện từ, bếp hồng ngoại như của nhà con. Giá như con hướng dẫn mẹ một lần, đằng nầy, con cứ làm ầm lên khiến mẹ vừa tủi thân vừa xấu hổ.

Thấy con ngủ mê mệt, mẹ thương lắm. Khi cháu thức đòi bú, mẹ lọ mọ đi pha sữa trong bóng tối chứ không dám bật điện, sợ con thức giấc. Kết quả là làm rơi đồ đạc và con ngồi bật dậy:
-Cái gì thế? Trời ơi, mẹ có cho con ngủ yên hay không? Mẹ dậy làm gì mà sớm thế?

Buồn nhất có lẽ là lần bố mẹ chồng con đi vắng, vợ chồng con đi khám bác sĩ, giao cháu cho mẹ ở nhà. Đến gần 12 giờ chưa thấy con về, mẹ xuống bếp, vừa bế cháu vừa nấu cơm, chỉ mong lúc con về nhà sẻ có cơm ăn ngay để có sữa cho cháu bú. Đang lúc loay hoay trong bếp thi con về. Nhìn thấy cảnh mẹ vừa bế cháu vừa xào đồ ăn, con giành ngay thằng bé từ tay mẹ:
- Mẹ làm gì thế ? Mẹ lôi thằng bé xuống bếp đầy vi khuẩn thế nầy, thằng bé bệnh cho mà xem. Tại sao lúc nào mẹ cũng lo lắng chuyện đồ ăn thế nhỉ? Từ nay con không dám nhờ mẹ trông cháu nữa.

Con biết không ? Câu nói của con khiến mẹ đau lòng lắm. Mẹ không tham ăn, mẹ cũng không muốn làm hại cháu. Trong trái tim mẹ, dù con đã trưởng thành rồi nhưng con vẫn là một cô bé chưa biết chăn sóc bản thân, không lo đến sức khỏe của mình. Mẹ làm mọi việc chỉ vì muốn chở che, quan tâm và đỡ đần con thôi.

Con gái ơi, mẹ biết, tính con nóng nảy, chỉ gắt lên, nói cho đã miệng rồi lại xuôi ngay, lại lo chăm sóc cho mẹ từng miếng ăn, cái quần, tấm áo. Thế nhưng, quần áo mẹ đã đủ, cái ăn mẹ không thiếu, mẹ chỉ cần những lúc con thật tình cảm bên mẹ như ngày con còn nhỏ, còn cần bàn tay yêu thương của mẹ mà thôi.

Mấy hôm trước, cháu biết cười, con cứ ê a nói chuyện với cháu suốt ngày và rồi con bảo:
- Cục vàng bé bỏng ơi, mẹ yêu con nhất trên đời !

Đừng làm mẹ đau lòng con nhé
Đừng gắt gỏng và khó chịu với tình yêu mẹ dành cho con, con nhé.

Con gái à, mẹ cũng yêu con nhất trên thế giới nầy. Tất cả những gì mẹ làm, những gì con cho là “lắm điều” , “phiền phức”, “vớ vẫn”... Cũng chỉ vì mẹ yêu con vô bờ mà thôi, con gái ạ

Đừng gắt gỏng và khó chịu với tình yêu mẹ dành cho con, con nhé.
Mẹ của con !

Hãy Để Tình Yêu Ở Lại bạn Thân Nhé


Truyện tình yêu, cảm xúc tình yêu

Hãy để tình yêu ở lại
Cái mãi mãi tình yêu của hai người bạn thân dường như chưa bao giờ có được

Mưa! Nếu như có một ngày tớ muốn đến với cậu nhẹ nhàng như những cơn mưa rào sau một ngày hè khô cạn. Như cách nắng tìm về mưa để thành dải cầu vông bảy sắc. Như là gió trời mơn man khẽ ru những đám mây kia.

Cái mãi mãi tình yêu của hai người bạn thân dường như chưa bao giờ có được. Tớ chỉ sợ một ngày mây của gió sẽ bị gió đưa đi mất, bảy sắc cầu vồng cũng chẳng còn nữa khi mà nắng không muốn quyện vào mưa. Tớ chỉ sợ một ngày tình yêu trong tớ chợt bỏ đi, mình rồi sẽ xa nhau và trở thành hai người xa lạ. Tình yêu biến mất rồi tình bạn cũng theo đó mà xa khuất, chúng ta sẽ được gì khi cứ cố ở bên nhau.

Cảm giác bị người yêu từ chối thì đau lắm, nhưng phải từ chối tình yêu của người bạn thân nhất thì thực sự không dễ chịu gì. Sợ làm bạn tổn thương, nhưng ta vẫn làm vì không thể lừa dối trái tim ta được. Ban đầu ta cũng đau lắm chứ,đau mà không thể nói.

Bạn là một góc khuất nhỏ nào đó trong ta mà ta không định hình được nó ở đâu và là gì nhưng tuyệt đối không phải là tình yêu. Ta vẫn lặng lẽ theo dõi bạn hàng ngày, chỉ lặng lẽ thôi. Nhớ đến bạn khi trời mưa, lòng man mác khi buồn, khi những kỷ niệm về bạn cứ ùa về trong ta không sao xóa nổi. Ta tự tạo cho mình vỏ bọc mạnh mẽ vô tâm, và lại ngột ngạt trong chính vỏ bọc đó.

Thôi thì để bạn rời xa cuộc đời ta như bạn chưa từng đến, phải học cách chấp nhận lớn lên thôi ai bảo ta sống là kiếp người, một kiếp người sống quá nội tâm. Ta nhạy cảm với mọi điều nhưng lại giả vờ lạnh lùng vô tâm để làm gì cơ chứ. Để rồi chỉ như là những tổn thương chồng chất, bạn rời xa ta, xa mãi.

Hãy Để Tình Yêu Ở Lại bạn Thân Nhé
Cảm giác bị người yêu từ chối thì đau lắm, nhưng phải từ chối tình yêu của người bạn thân nhất thì thực sự không dễ chịu gì!

Có những lúc ai đó vô tình chạm vào những ký ức xa xôi, nơi đó có ta và bạn hồn nhiên, nó đưa ta lại thấy tim mình vỡ vụn vì lòng tự cao và cái tôi trong ta quá lớn, mà ta đã để mặc bạn rời xa ta.

Ta biết bạn cũng đang vô cùng mệt mỏi và đau khổ nhưng ta không thể làm gì cho bạn. Ta chỉ muốn hóa thành cơn gió nhẹ bay đi thật xa hoặc tan biến làm cơn mưa ngoài kia ào ào rửa trôi nỗi buồn trong ta và bạn. Khi nào ta mới được thốt lên hai tiếng Bạn Ơi lần nữa.

Một câu chuyện tình yêu buồn
Hãy Để Tình Yêu Ở Lại bạn Thân Nhé

Video quảng cáo hài hước nhất thế giới

clip hài hước, clip vui nhộn, clip quảng cáo

quảng cáo hài hước nhất thế giới



clip, video quảng cáo hài hước vui nhộn nhất, quảng cáo độc đáo nhất

Giải trí thư giản xem video "quảng cáo hài hước nhất thế giới"
Video clip vui nhộn hài hước,clip giải trí độc đáo...clip vui nhộn nhất
Chúc tất cả mọi người có những giây phút thư giản thật thú vị...

Clip Hài Hước Suy Nghĩ Trong Anh

Clip hài hước, clip vui nhộn

Clip Hài Hước Suy Nghĩ Trong Anh


Suy Nghĩ Trong Anh

Cứ qua thêm một ngày mới biết thế nào là yêu
Một ngày trôi qua vội vã nhưng trong anh rất nhiều điều
Những suy nghĩ trong anh cứ lớn lên từng phút
Cứ lớn theo từng ngày khi anh được ấm áp bên em
Những suy nghĩ trong anh giờ đang chia lam hai
Một nửa trong anh từng nghĩ chúng ta sẽ bên nhau trọn đời
Nhưng nếu lỡ một ngày em nói lời chia tay
Anh sẽ thế nao đây anh sống thế nào đây
Hãy để cho anh được yêu yêu em trong từng suy nghĩ
Dù là tưởng tượng thôi nhưng anh cũng thấy vui rồi
Đừng nói chi em ơi tình yêu không cần nói
Chỉ cần cảm nhận thôi anh nghĩ cũng đủ rồi
Nhiều khi anh từng mơ ngồi một mình cười ngẩn ngơ
Chúng ta sẽ được sống trong ngôi nhà đầy trẻ thơ
Có khó không em ơi nếu giấc mơ này xa xôi
Thì anh xin được giữ giấc mơ đó ở trong suy nghĩ anh mà thôi.

Giải trí thư giản xem video "Hài Hước Suy Nghĩ Trong Anh"

Video clip vui nhộn hài hước,clip giải trí độc đáo...clip vui nhộn nhất
Chúc tất cả mọi người có những giây phút thư giản thật thú vị...

Phụ Nữ Mang Thai Và Những Điều Lưu Ý

hình ảnh thai phụ
Bạn cần lưu ý đến phong thủy vì một môi trường sống
hợp lý có ảnh hưởng đến sức khỏe và tâm lý của thai nhi

KHI NHÀ CÓ PHỤ NỮ MANG THAI

Trong nhà có bà bầu là một hỷ sự. Song để bà bầu khỏe mạnh, bạn cần chú ý thêm phong thủy
Khi có một mầm sống xuất hiện trong bụng mẹ, thai nhi đó đã có vận mệnh. Do đó nếu trong nhà có thai phụ hay bản thân đang mang thai, bạn cần lưu ý đến phong thủy vì một môi trường sống hợp lý có ảnh hưởng đến sức khỏe và tâm lý của thai nhi.

NHÀ CỬA
Khi nhà có bà bầu, bạn không nên sửa nhà, động thổ hay cải tạo lại gian bếp. Trường khí trong lúc tu sửa nhà hay động thổ gây ảnh hương bất lợi cho cả bà bầu cũng không nên tùy ý đổi phòng ngủ, dời giường hoặc dọn nhà đi nơi khác. Việc thay đổi môi trường sống sẽ khiến các trường khí, âm thanh, ánh sáng xung quanh thay đổi khiến thai nhi khó thích ứng.
- Chăn màn, drap thường xuyên giặt giũ sạch sẽ, xếp chăn gối gọn gàng khi không dùng đến. Bên dưới giường, bạn không để nhiều đồ vật, nhất là các vật bằng kim loại vì kim loại gây nhiễu từ trường làm động đến thai nhi có thể khiến thai nhi di tật.
Ở đầu giường hay đổi diện giường không treo tranh màu u ám, tranh trừu tượng, hình thú dữ và cả đồng hồ treo tường. Tốt nhất, bạn treo tranh nhìn em bé tươi cười, hoạt bát phía đối diện giường, vì sẽ có lợi cho sức khỏe thai nhi và tâm lý người mẹ.

Hình ảnh phòng ngủ của bé
Treo những hình ảnh đẹp, đáng yêu trên đầu giường có lợi cho sức khỏe thai nhi và tâm lý người mẹ
- Khi có kế hoạch sinh con, bạn căn cứ theo ngũ hành của mình để chọn vị trí giường ngủ và màu sắc vật dụng xung quanh. Ví dụ, bạn mệnh kim, có thể kê giường ở hướng Tây (Kim) hoặc Đông Bắc, Tây Nam (Thổ) (Vì thổ sinh kim), vật dụng có thể màu trắng, vàng hay nâu đất.
- Ở những vị trí cất tường trong nhà có thể đặt thêm vật may mắn để tăng trường khí cát tường, ví dụ, năm 2014, bạn có thể treo xâu tám đồng tiền xu ở hướng Nam để kích hoạt sao bát Bạch hoặc đặt chậu trúc phú quý ở hướng Bắc để tận dụng ngôi sao Cửu Tử.
- Nếu trong nhà có các vật như tượng tỳ hưu, hổ, voi, sư tử, bạn nên che chắn để tránh “xung” trường khí quanh thai nhi có thể gây động thai.

THAI PHỤ LÚC LÀM VIỆC

- Bất luật lúc làm việc hay khi nghỉ ngơi, phụ nữ mang thai nên cố gắng giảm thiểu tiếp xúc với các loại máy móc như máy tính, máy fax, máy in để tránh bức xạ đến thai nhi. Ngoài ra lúc nghỉ ngơi, nếu nghe nhạc, bạn chỉ nghe nhạc êm dịu, không nên nghe nhạc quá nhanh và quá ồn.
- Thai phụ không nên ngồi đối diện cửa ra vào. Nếu không tránh được, bạn có thể đặt chậu cây xanh trên bàn làm việc để làm giảm sát khí từ cửa xông vào. Phía sau chỗ ngồi nên có bức tường, nếu phía sau trống rỗng, bạn cũng có thể đặt chậu cây tương tự.

phụ nữ mang thai cần lưu ý
Sức khỏe và tâm lý tốt nhất cho người mẹ chính là điều quan trong nhất cho sức khỏe thai nhi

NHỮNG KIÊNG KỊ KHÁC THAI PHỤ CẦN LƯU Ý


  • Nếu có em út hay bạn bè kết hôn, bà bầu không nên đón hay đưa dâu để tránh thai nhi bị kinh động, cô dâu cũng gặp điều không may và không nên ăn bánh cưới để tránh “hỷ xung hỷ”
  • Không được vỗ vai bà bầu
  • Người bình thường bị vỗ vai còn giật mình, huống hồ bà bầu. Do đó, tránh vỗ vai để bà bầu không kinh sợ và thai nhi không bị động. Người trong nhà cũng không nên ăn to nói lớn làm kinh động thai nhi.
  • Nếu không cần thiết, phụ nữ mang thai nên tránh xuống bếp vì ở đây nhiều dao kéo, dễ gây tồn hại thai thần. Toilet cũng nên thông gió, sạch sẽ để tránh tích tụ uế khí. Không để đồ vật lung tung dưới sàn toilet để tránh bà bầu trượt ngã.


LÊ PHƯƠNG

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

Truyện Ngắn Người Viết Đơn Thuê

truyện ngắn tình yêu, câu chuyện cảm động

Anh tiễn hai người đàn bà ra cửa, cảm nhận nỗi đau của họ thấm vào từng ngóc ngách tâm hồn, nghe chua xót cho phận người...

hình ảnh cuộc sống
Mỗi ngày của anh thường như thế, khởi đầu và kết thúc bằng những mảnh ghép vụn vỡ của bao nhiêu số phận mà phía sau nó luôn có những giọt nước mắt
Hai người đàn bà có tuổi chở nhau trên chiếc xe găn máy cũ. Họ dừng lại trước cổng nhà anh. Người trẻ hơn mặc áo bà ba màu lam nghiêng vai, cánh tay còn lại quàng ngang lưng người kia dìu xuống xe “Có lẽ là hai chị em” – anh nghĩ. Đây là lượt khách thứ ba trong ngày đến nhờ anh viết đơn thuê. Nhìn thái độ ân cần, cung kính và khuôn mặt có nhiều điểm giống nhau, nhất là đôi gò má nhô cao khắc khổ, anh lại đoàn họ là hai mẹ con.

Mời khách ngồi vào bàn, anh rót trà, mắt lướt nhanh qua hai người đàn bà như muốn tìm vài thông tin để có thái độ ứng xử thích hợp. Nghề viết đơn thuê đôi lúc đưa anh vào tình huống trớ trêu. Nhiều khi anh bị mắng nhiếc khi vừa mở miệng hỏi thăm vài câu. Họ bị cuốn vào câu chuyện của mình nên cứ tưởng như chính anh vừa cắm mọc gành vài tấc đất của họ không bằng. Không ít lần anh lúng túng khi chứng kiến những giọt nước mắt lăn dài, những lời kể đứt quãng xen giữa tiếng nấc nghẹn ngào. Những câu chuyện đau buồn, cay đắng ở khắp nơi được khách hàng mang tới kể cho anh nghe với nhiều cung bậc cảm xúc khiến anh nhiều lần khóc cười cùng họ:
Người đàn bà trẻ mặc áo lam lên tiếng”
  -Má tui tới nhờ anh viết giùm cái đơn từ con.
Sao? Anh ngạc nhiên buột miệng hỏi
  -Thằng em út của tui quá quắt lắm.
Được ở nhà thờ, ăn đất hương hỏa, vậy mà nó coi bà như đầy tớ. Tui có chồng ở xa, nhà nghèo nên không làm gì được. Phải chi tui có cái ăn cái mặc thì tui đã đón má về nuôi nấng tử tế rồi, ai để thứ con trời đánh đó hành hạ bà già.
Anh từ tốn..
  - Anh coi. Nó nhậu say về, nửa đêm dựng bà già đang ngủ dậy, rủa sả: “Tui thấy người ta cở tuổi bà “đi” gần hết rồi. sao bà sống dai dữ vậy?.
Chị ta quay mặt đi. Giờ anh mới nhìn thấy vài giọt nước mắt sệt quánh ứa ra trong khóe mắt bà mẹ. Đôi vai gầy guộc của bà run khẻ dưới làn áo vải nâu, chiếc cằm nhỏ hằn sâu nhiều vết xước thời gian trễ dài nỗi đau cam chịu. Mái tóc bạc trắng của bà bỗng hóa thành đám mây trôi vật vờ trước mắt anh, phả ra từ đó những lời rên xiết thống thiết thân phận.
Anh tự trấn tĩnh :
sao bác, chị nhà nói đúng vậy sao ?
Bà cụ im lặng, bấu chặt tay vào lớp vải hoa trên hai đầu gói run rẩy. Anh đang cố gắng kéo thấp xuống những ngọn sóng lòng đang dâng ào ạt trong lòng hai người khách. Nhiều lần anh đã phải kiềm chế để mình không bị cuốn theo những trạng thái tình cảm của người đối diện từ ngày bắt đầu làm nghề viết đơn thuê này.
   - Chị biết không, luật pháp bây giờ không có khoản nào nói về chuyện từ con. Khi có chuyện không thể giải quyết được trong gia đình bằng cách bảo ban, dàn xếp thì có thể nhờ đoàn thể xã hội ở địa phương giáo dục, nhắc nhở. Cùng lắm chỉ có thể đưa anh ta ra chính quyền để xử lý hành chính về tội ngược đãi, không hoàn thành nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ thôi.
Anh nói một hơi như trả bài. Kỳ thực anh đang giấu những cơn bão đang quăng quật trong lòng khi bất chợt nhận ra.
hiếu thảo với cha mẹ
Hình ảnh chử hiếu
Khuôn mặt khắc khổ của bà cụ phảng phát có nét giống khuôn mặt mẹ anh. Có phải mẹ anh đây không ? Người mạ của hơn 40 năm về trước, chết thương tâm trên cánh đồng đất cày, mặt úp xuống đất, nằm phơi mình trong mưa suốt đêm sau tiếng sét oan nghiệt của cơn mưa đầu mùa ? Mắt anh bỗng nhòe nước. Tiếng sấm nổ chất chúa trên đầu anh, loang loáng những tia chớp ngoằn ngoèo xé toang bầu trời đặc quánh mây đen…

Cô giáo dắt xe đạp rời khỏi trường khi cơn mua đầu mùa hậm hực đùn lên phía chân trời. Gió ngược. Tầng tầng lớp lớp mây đen chồng chất lên nhau dựng đứng như bức tường thành sẵn sàng đổ dập xuống mặt đất những thác nước hung hãn. Gần tới nhà, cùng với gió là những hạt mưa to nặng rơi như những viên sỏi quất ngược vào mặt cô đau rát.
Cơ gửi xe, luồn người qua mấy liếp vười cây ăn trái, định băng đồng chạy tắt về nhà trước khi cơn mua ập tới. Trước mặt cô là khoảng ruộng khô nẻ đất cày, hừng hực hơi nóng. Phía xa, chìm trong làn mưa bụi trắng xóa là căn nhà lá nhỏ với lũ con nheo nhóc đang chở cô về nấu bữa cơm chiều.
Cô nhét vợi tập vở sổ sách vào chiếc túi nhỏ, tay giữ chặt nón lá, chạy chân trần trên từng tảng đất cày sắc nhọn như những mũi dao cứa sâu vào da thịt. Môi cố mím chặt. Tiếng mưa rơi lộp bộp trên nón, to dần, rền rĩ giữa bốn bề gió giật. Những hạt nước vỡ ra xèo xèo trên đất cày khô khát. Hơi nước bốc ngùn ngụt phả ngược vào mặt cô. Cô sững người. Tia chớp màu da cam xòe lửa chói chang trước mặt. Trời đất tối sầm rồi bật sáng thành sương mù trắng sữa. Cô cảm thấy nhẹ tênh, mát lạnh. Gió thổi thốc sau lưng. Cô không chạy nữa. Cô bay…
Người đi làm đồng phát hiện cô chết nằm sấp cạnh vũng nước mưa giữa cánh đồng vào sáng hôm sau. Sổ sách và tập vở học trò bay tung tóe. Trong chiếc túi xách nhỏ là vài lon gạo đỏ, ót con khô sặc và mấy viên kẹo cô mua trước cổng trường mang về cho con. Cô đã năm giữa trời như thế khi cơn mưa đầu mua tàn nhẫn đổ xuống trên tấm thân nhỏ bé của cô giáo quê góa bụa.
Anh nghe tin sét đánh, vùng chạy ra khỏi nhà tìm mẹ. Lũ em nhỏ chạy theo sau, tiếng khóc, tiếng gọi mẹ thảng thốt như những mũi kim đâm ứa máu vào trái tim bà con trong xóm… Mẹ anh ra đi đau đớn như thế. Bản tay gầy guộc và những đường gân xanh tần tảo bịn tịn bám chặt đất cày.. Mẹ anh đây. Bàn tay ấy đây trước mặt anh, nhòe trong nước…
....

- Anh có giúp được mẹ con tui không ? – người đàn bà trẻ lo lắng lẫn ngạc nhiên nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của anh. Dễ chừng mấy mươi năm rồi anh mới khóa khi nghĩ về mẹ. Thời gian làm nhạt phai trong anh nhiều thứ, khỏa lấp và làm lành những vết thương, nhưng hình ảnh bàn tay gầy với những lần gân xanh tần tảo của bất cứ người phụ nữ cũng gợi lại trong anh nỗi đau cất ruột. Anh lúng túng.

- Tui dể mùi lòng. Thôi, chị kể tiếp đi.

- Anh biết không, bà má tuổi hơn 80 rồi mà đã an nhàn tấm thân đâu. Lui cui cả ngày cơm nước, hầu hạ con cháu. Cùi đuốc, gà vịt một tay bà lo. Vậy mà tụi nhỏ nỡ lòng nào ăn ở tệ bạc với bà già.
Chị khóc nhiều lần bị giữ chặt sau những cái mím môi bỗng bật trào ra không thể kìm nén. Đôi mắt bà mẹ già như nhìn vào khoảng không mờ mịt của dĩ vãng sau lớp sương mù. Cái nhìn đăm đắm, nhìn như thể nhìn thấu những nỗi đau xa xưa mà chỉ có riêng bà mới thấy được. Trước mắt bà là cánh đồng nước lũ trắng xóa, phù sa nâu đỏ cuồn cuộn đổ về, tràn qua những xóm thôn nghèo đói, cuốn phăng cái chòi lá tả tơi năm chơ vơ giữa đồng của mẹ con bà, cuốn trôi cả hai đưa con gầy gò đang la khóc, cầu cứu tuyệt vọng giữa ầm ào mưa gió. Bà giơ cánh tay tuyệt vọng níu lấy bàn tay nhỏ bé của hai đưa con đang chìm dần giữa dòng nước xoáy hung hãn…
Anh bất giác nắm bàn tay bà cụ ngồi đối diện, lay nhẹ để kéo bà về thực tại :
Sao bác không về ở với chị đây cho đỡ phần cơ cực ?
Người đàn bà trẻ trả lời thay mẹ :
- Anh biết không, vợ chồng tui không có tấc đất cắm dùi, phải cất nhà ở đậu trên đất của người dưng. Gia đình tui có ở chỗ nào được lâu. Cả năm lặn lội khắp xứ, nuôi vịt chạy đồng, có khi xuống tật miệt Cà Mau, Năm căn… Bởi vậy làm sao dắt bà già theo để chăm sóc hả anh ? Nghèo thành ra bất hiếu. Nhiều đêm năm giữa đồng không mông quạnh, nhớ bà gìa tới rơi nước mắt. Phải chi…anh lựa lời an ủi hai mẹ con :
- Hồi xưa, ngươi ta từ con là muốn chối bỏ trách nhiệm pháp lý với con cái. Giận thì giận chớ ai nỡ cầm dao cắt đứt núm ruột của mình. Tui biết bác còn thương con, thương cháu nên mới nắm níu ở lậi để rồi chịu khổ. Hay là tui làm đơn nhờ chính quyền địa phương xác nhận là con trai bác đã ngược đãi cha mẹ để họ có biện pháp giáo dục, cảm hóa? Chí ít thị họ cũng đề nghị giải quyết cho bác một suất nuôi dưỡng ở trung tâm bảo trợ xã hội tỉnh, được không bác?
Trại dượng lão hả anh? Không đời nào! Thà má tui căn răng chịu khổ chớ không bao giờ để con cái mang tiếng bất hiếu. Bà cụ như vừa vùng ra khỏi giấc mơ, tay run run vịn mép bàn từ từ đứng dậy. Tiếng bà khô khốc trong cổ họng:
Thôi, mình về đi con! “Về đi con!”. Câu nói đơn giản đó cũng đủ làm anh đau vì sự bất lực của mình khi tiễn khách ra cửa.

Bóng hai người đàn bà nhòe trong bóng chiều. Hoàng hôn rơi xuống thật nhanh. Nắng vàng chiếu rực rỡ phía chân trời, xòe ra giữa không gian tím sẫm thành hình nan quạt, giống như những ngón tay nhẫn nhục của người đàn bà – của mẹ anh – chia sần dấu vết của những năm tháng tảo tần...
Ngày của anh trôi yên ả như dòng sông lặng gió. Chỉ có anh mới biết dưới mặt nước bình yên đó là những đợt sóng ngầm, là phù sa bồi lắng để một ngày đầy thêm trong anh nỗi đau nhân thế.

Ngày của anh là bản nhạc chấm dứt mà không có cao trào, là câu chuyện kể nhạt nhẽo nhưng dư vị để lại bao giờ cũng nhiều chua chát. Mỗi ngày của anh thường như thế, khởi đầu và kết thúc bằng những mảnh ghép vụn vỡ của bao nhiêu số phận mà phía sau nó luôn có những giọt nước mắt – đã không ít lần... là nước mắt của chính anh...

NGUYỄN LỆ BA

NHỮNG GIẤC MƠ NÓI GÌ ?

ý nghĩa những giấc mơ
Giấc mơ lại có mối liên hệ với chuyện tình cảm ngoài đời thật của bạn

Thông thường, bạn sẽ nhanh chóng quên đi những giấc mơ vì nghĩ mơ chỉ là hư ảo, nhưng theo một số nghiên cứu thì mỗi giấc mơ đều có một thông điệp riêng. Bạn có muồn khám phá?
Mỗi đêm, trung bình bạn sẽ trải qua khoảng bảy lượt mơ trong giấc ngủ của mình. Những giấc mơ sẽ có nhiều kịch bản khác nhau, có thể là được một bạch mã hoàng tử cầu hôn hoặc tranh cải kịch liệt với người yêu vì những chuyện không đâu.
Theo chuyên gia giấc mơ Golloan Holloway thì: “Giấc mơ lại có mối liên hệ với chuyện tình cảm ngoài đời thật của bạn”. Sau khi nghiên cứu trên 30.000 giấc mơ được 5 giấc mơ phổ biến mà bạn thường gặp và từ đó đưa ra những lý giải phù hợp.

MƠ NHẬN ĐƯỢC MỘT NỤ HÔN GƯỢNG ÉP

Khi mơ thấy một người mà bạn yêu thích tặng một nụ hôn cho bạn nhưng khác gượng ép và thiếu tự nhiên thì có nghĩa là chính bạn đang khao khát hôn ai đó. Giấc mơ gần như phản ánh mong ước thầm kín của bạn muồn nhận được tình cảm chân thành từ anh chàng nào đó nhưng lại ngại biểu lộ cho chàng biết. Khi đời thực không được thể hiện thì tự khắc điều ấy sẽ biến thành giấc mơ để bạn thỏa mãn cảm xúc của mình.
Nếu ở đời thực bạn đang có tình cảm với một anh chàng nào đó, sau những giác mơ như vậy, bạn luôn khao khát sẽ có hành động thân mật và gần gũi với anh ấy. Giấc mơ này giúp bạn có thêm động lực để mạnh dạn phát triển mối quan hệ đó.

MƠ THẤY MỐI QUAN HỆ ĐAU ĐỚN TRONG QUÁ KHỨ

Bất chợt, người cũ cùng với chuyện tình cảm đổ vỡ trước kia xuất hiện trong giấc mơ của bạn cho thấy tình cảm cũ có nguy cơ sẽ lặp lại ở cuộc tình hiện tại chứ không phải bạn nhớ nhung, tiếc nuối tình cũ đâu nhé.
Đó như một lời cảnh báo để bạn kịp thời nhìn nhận và đánh giá lại tình cảm của mình ở thực tại. Có thể gần đây những mâu thuẫn đã khiến bạn và anh ấy thường xuyên cãi vã. Khi lo lắng về nguy cơ tan vỡ leo thang và bạn cảm thấy bế tắc, chúng sẽ được phản ánh bằng những giác mơ kiểu này. Vì vậy, bạn hãy cẩn thận nếu có giấc mơ tương tự.

hình ảnh giấc mơ buồn

Giấc mơ về một mối quan hệ buồn trong quá khứ

MƠ NHẬN ĐƯỢC MỘT LÁ THƯ

Không riêng gì lá thư, nếu bạn mơ thấy mình nhận được tờ ghi chú (note) dù không đọc rõ được nội dung thì có nghĩa là bạn đang hoặc sắp đón nhận một mối quan hệ tình cảm mới.
Tuy nhiên, nó cũng tượng trưng cho sự bất an của bạn về mối quan hệ của mình ở hiện tại. Bạn cần một sự trấn an để cảm thấy vững vàng hơn. Lời khuyên trong tình huống này là bạn hãy cẩn thận với suy nghĩ và hành động của mình. Đồng thời, bạn đừng đánh mất niềm tin ở bản thân để nuôi dưỡng tương lai tốt đẹp.

MƠ THẤY LUÔN ĐƠN ĐỘC

Đơn độc ở đây không có nghĩa là độc thân, mà là bạn cảm thấy trống trải, thiếu vắng dù đang có một tình yêu thực tại. Nếu những giáo mơ gần đây đều liên quan đến chủ đề này thì có lẽ bạn đang có mâu thuẫn với người yêu ở thực tại.
Bạn cần cải thiện mối quan hệ để có cơ hội gần gũi bạn ngăn chặn kịp thời những rủi ro co thể xảy ra. Hành động của bạn còn giúp cả hai có thêm cơ hội biểu lộ tình cảm của mình, từ đó hiểu nhau hơn. Đừng im lặng hoặc đơn phương giải quyết vấn đề, hãy cố gắng tạo ra nhiều tình huống tiếp xúc, duy trì cuộc nói chuyện với nhau nhằm trực tiếp thể hiện cảm xúc của cả hai.

giấc mơ con gái
Giấc mơ giúp bạn hiểu rằng, cả hai đang cố gắng vun đắp cho tình yêu bằng cách cùng nhau chia sẻ những điều chất chứa trong đấy lòng.

MƠ THẤY CẢ HAI TRANH CÃI.

Khi thấy mình đang tranh cãi với người yêu thì bạn đừng quá lo lắng. Điều đó không quá nghiêm trọng, chỉ là bạn đang cố gắng giải quyết những mâu thuẫn ở đời thực để cả hai thêm hiểu nhau mà thôi.
Giấc mơ giúp bạn hiểu rằng, cả hai đang cố gắng vun đắp cho tình yêu bằng cách cùng nhau chia sẻ những điều chất chứa trong đấy lòng. Thông qua những lo lắng về sự mất mát chực chờ, bạn cảm thấy cần phải làm một điều gì đó để cải thiện mối quan hệ của mình, ví dụ như thẳng thắng nói lên quan điểm để cùng nhau giải quyết.

╔════════      ღ♥ღღೋ     ════════╗
 góc tình yêu chúc mi người có những giấc mơ đẹp nhé.
╚════════   ღ♥ღღೋ        ════════╝

Truyện Tình Yêu Cảm Động Lòng Biển Bao Dung

Tình Yêu Cảm Động

Câu chuyện tình yêu cảm động về tình cảm vợ chồng, sự hy sinh hạnh phúc vì nhiệm vụ thiêng liêng.


Anh đi. Anh theo tiếng gọi của Tổ quốc, lên đường làm nhiệm vụ bảo vệ biển đảo thiêng liêng. Chị vò võ ở nhà, ôm nỗi nhớ nhung và tình yêu dành cho chồng mà chẳng dám thở than.
Anh khẽ đưa tay đẩy cánh cổng cũ kỹ khiến những than gỗ sắp rơi ra, mắc lỏng lẻo va vào nhau tạo nên âm thanh cạch cạch nghe buồn buồn, u uẩn. Anh không để ý đến cái cổng tạm bợ, minh chứng cho việc thiếu bàn tay vững chải của người đàn ông ở trong nhà. Anh đang tưởng tượng ra khuôn mặt bừng sáng của vợ khi thấy anh bất ngờ xuất hiện. Năm năm trời anh không về nhà. Cưới nhau chưa được bao lâu anh đã lên đường làm nhiệm vụ. Nhiệm vụ của một người lính đảo bảo vệ vùng biển thiêng liêng của Tổ quốc đã khiến anh tự nhủ lòng phải biết hy sinh tình cảm riêng tư, chấp nhận thiệt thòi tình yêu, nỗi nhớ nhung của anh chị dành cho nhau được gói ghém qua những trang thư.
Lần này, nhân chuyến về đất liền công tác, anh tranh thủ ghé nhà thăm chị. Biết đâu, lần này anh chị sẽ có tin vui. Anh có thêm sức mạnh để công tác. Còn chị có đưa con cũng sẽ vơi bớt nỗi cô quạnh khi vắng anh. Nghĩ đến đây lòng anh rạo rực. Anh đẩy cửa bước vào. Có tiếng hát khe khẽ trong buồng ngủ. Anh mỉm cười. Không biết hôm nay chị có gì vui mà lại hát như thế.
Ánh sang ở cánh cửa buồng bỗng bị che khuất khiến chị giật mình ngước lên. Nhìn thấy anh, mắt chị bừng sang, nhưng ngay lập tức lại tràn đầy sự hót hốt hoảng. Anh đứng như trời trồng ở cửa. Đứa trẻ trên tay chị đang lơ mơ trong cơn gắt ngủ, thấy mẹ không hát ru nữa thì khóc ré lên. Anh thả phịch chiếc ba lô xuống đất, quay người chạy ra phía biển. Tiếng chị yếu ớt gọi ở phía sau vụt tắt trong tiếng khóc của đứa bé.
Trời bắt đầu tối. Mặt biền hiền hòa trong bóng tối lan dần. Anh gục mặt xuống cát anh vốn là người đàn ông mạnh mẽ. Tuổi thơ mồ côi cùng với những năm tháng trong quân ngũ đã tôi rèn cho anh đức tính can trường, nhưng không hiểu sao lúc này nước mắt anh lại ứa ra. Sóng mơn man trên da thịt , tóc tai hay nước mắt trên môi anh mặn chát.
Một lúc lâu sau, anh thấy lòng dịu lại đôi chút. Anh đứng dậy, quần áo, đầu tóc ướt sũng. Anh lững thững trở lại căn nhà nhỏ. Đứa trẻ đã ngủ. Chị đã chuẩn bị xong bữa tối.
Thấy anh về, khuôn mặt chị giãn ra. Chị lí nhí:
- Anh đi tắm rồi ăn cơm, Anh không nói gì, bước ra sau nhà. Anh xối thẳng nước lạnh từ trên đĩnh đầu xuống. Những gàu nước mát làm anh cảm thấy sảng khoái đôi chút. Lâu lắm rồi mới được tắm thoải mái như thế này. Trên đảo thiến nước nên phải tiết kiệm tối đa. Anh đưa tay vục một bụm nước vào miệng. Nước lờ lợ vì gần biển nhưng sao anh thấy nó ngọt ngào đến thế. Dù có đi xa bao lâu và bao nhiều, dòng nước mát quê hương vẫn là nơi người ta nhớ về. Cũng như anh, ở trên đảo, bốn bề là biển bao la, vậy mà trở về bãi biển thơ ấu vẫn thấy rưng rưng một nỗi niềm khó tả.
Bữa cơm tối diễn ra trong không khí gượng gạo. Anh cắm cúi ăn. Chị len lén nhìn anh, khi anh nhìn lại hoảng hốt cụp mắt. Anh không hỏi chị về cha đưa bé. Anh muốn tự chị nói. Bằng giọng ngắt quãng vì nước mắt, chị nhìn ra khoảng tốt trước sân, kể cho anh nghe. Tiếng chị thổn thức hòa cùng tiếng gió biển dội về, nghe thê thiết. Chị kể, từ sau ngày anh đi, chị vẫn chung thủy chờ anh, có lúc nhớ anh không chịu nổi, giữa đêm, chị phải dội nước lạnh từ trên đầu xuống để ngọn lửa trong lòng dịu lại. Có lúc chị khóc thẩm, giá như sau ngày cưới chị có thai luôn thì đứa trẻ sẽ giúp chị vơi bớt nỗi cô đơn vì phải xa anh. Bao nhiêu nỗi nhớ, nỗi yêu thương chị cố gắng kìm nén, không một lời than thở để anh yên tâm công tác.
Hình ảnh tình yêu
Một người đàn bà phải xa chồng quá lâu, lúc buồn bãm mệt mỏi cũng chính là lúc yếu đuối nhất.
     Chị đẹp, lại xe chồng nên có bao nhiêu kẻ nhòm ngó. Nhiều gã trơ trẽn gõ cửa nhà chị. Chị nhờ người dựng lại cái cổng. Cứ chập tối, chị gài kín cổng khóa trái cửa, trùm chăn để không phải nghe những lời gạ gẫm. Vậy mà không hiểu sao, chị ngã vào vòng tay gã.
Đêm tĩnh nịch. Căn nhà mờ mờ tối. Đứa trẻ giật mình tỉnh dậy khe khẽ khóc lên. Chị ầu ơ tru con. Chị không dám ru lớn, giọng ru run run trong cổ họng. Anh ngồi đốt thuốc khói thuốc khét đánh thức mọi nỗi đau trong lòng.
Anh là đứa trẻ mồ côi từ nhỏ. Cha anh đi biển gặp bão không trở về, xác vùi dưới biển sâu. Mẹ anh vì thương nhớ cha mà hóa điên. Một sáng, người làng đi chợ sốm thấy mợ nằm chết trên bãi biển. Anh em họ hàng không còn ai, anh côi cút từ đấy, sống nhờ vào sự giúp đỡ của bà con xóm làng và bằng cả sự lì lợm của minh.
Một người đàn bà phải xa chồng quá lâu, lúc buồn bãm mệt mỏi cũng chính là lúc yếu đuối nhất. Chị cũng là đàn bà, chị cũng khao khát được yêu thương
Sáng sớm, anh ra biển, chờ thuyền về nhặt cá rơi, cá vãi làm thức ăn. Anh theo lũ trẻ đi cào nghêu bán lấy tiền đi học. Cứ thế, anh kiên cường sống như rong rêu nhỏ bé mà dai dẳng. Anh tốt nghiệp cấp ba rồi thi đậu vào trường sĩ quan, ở cái xóm nghèo này, bà con vẫn lấy anh ra để làm gương cho các con mình.
Anh quen chị trong một chương trình giao lưu giữa hai trường. Chị học sư phạm, dịu dàng, nết na. Chẳng hiểu vì sao giữa bao người có điều kiện theo đuổi, chị lại chọn anh. Chị bảo, vì chị khâm phục nghị lực của anh. Tình yêu của chị dành cho anh vấp phải sự phản đối quyết liệt của gia đình. Chẳng gì, chị cũng được sinh ra trong một gia đình khá giả, lại được học hành tử tế. Nhưng tình yêu chị dành cho anh không suy suyển.
Ra trường, chị theo anh về ngôi làng nhỏ ven biển, nuốt nước mắt trong ngày vu quy vì không nhận được lời chúc phúc của cha mẹ. Anh yêu chị, khâm phục chị vì những hy sinh chị dành cho anh, vậy mà hôm nay…
Gã đàn ông đó đến làng anh để nghiên cứu, áp dụng phương thức đánh bắt mới. Gặp chị, gã si mê ngay không giấu diếm. Nắng gió biển đã khiến chị không còn nước da trắng ngần, nhưng thay vào đó là nước da khỏe mạnh, duyên dáng. Đôi mắt chị lại phảng phất nỗi buồn sâu kín của người đàn bà yêu chồng mà phải xa chồng. Gã tìm cách tán tỉnh chị. Lúc đầu chị từ chối, nhưng chị càng từ chối, gã càng như con thú khát mồi, say máu, càng tấn công dữ dội hơn. Một đêm mưa, chị sốt cao. Chẳng hiểu sao gã biết. Trong cơn mê man, khi gã chăm sóc, chị đã nghĩ gã là anh.

Biết chị có thai, hắn bỏ dở công trình nghiên cứu, chuồn về thành phố. Chị không đi tìm. Chị không có tình cảm với gã, chỉ là phút giây yếu lòng nhưng đưa trẻ không có tội. Chị không nỡ bỏ nó. Chị không thể quay về nhà. Chị đã khiến bố mẹ đau khi bỏ theo anh, giờ chị không thể tạo thêm một cú sốc khi ôm về một đưa trẻ không phải là con của chồng mình. Đã có lúc, chị tín hôm đưa trẻ bỏ đi biệt xứ, nhưng chị muốn đợi anh. Chị đợi anh về và tùy anh quyết định. Dù anh quyết định thế nào. Chị cũng sẽ chấp nhận.
Anh đứng dậy, bước ra biển. Biển đêm dịu dàng và hiền hòa quá. Trăng lên giữa lòng biển mênh mông. Trăng cuối tháng khuyết gầy tựa như một dấu hỏi giữa đêm đen tĩnh mịch.Anh ngồi xuống bãi cát. Sóng mênh mang trên bàn chân anh. Anh thở dài. Anh đã định tàn nhẫn nói chị hãy mang con đi, anh không thể tha thứ. Nhưng anh biết, trong sâu thẳm lòng mình, anh vẫn yêu chị. Hơn hết, anh thương chị, không phải là thương hại mà là xót xa thực sự. Một người đàn bà phải xa chồng quá lâu, lúc buồn bã, mệt mỏi chính là lúc yếu đuối nhất.

Có những hạnh phúc không thể nói bằng lời

Có những tình yêu không thể diễn đạt bằng lời

Anh ngồi cả đêm trên biển để nghĩ, để nhớ về những kỹ niệm từng có giữa hai người. Anh chỉ còn một ngày ở nhà trước khi lên đường tiếp tục nhiệm vụ. Anh đứng dậy. Bình minh đã le lói ở chân trời phía xa. Những tia nắng dát vàng lên mặt biển lấp lánh. Biển mênh mông qua. Anh bước về nhà. Đứa trẻ đã tỉnh giấc, đang nằm trong vòng tay mẹ. Anh cúi xuống nhìn nó. Nó cười toe toét vì cơn xúc động bất ngờ kéo đến nhưng trìu mến:
  -Em …. Đặt tên….. con là gì?
 Chị ngước mắt nhìn anh. Anh thấy trong đôi mắt chị sự chân thành, hối lỗi và cả những hạnh phúc không thể nói bằng lời.

ĐÀO THU HÀ

Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Anh không thể chấp nhận sự phản bội

truyện tình yêu hay,truyện tình yêu buồn nhất

hình ảnh vợ chồng
Anh không thể chấp nhận sự phản bội
Hùng lặng lặng đứng dậy ra về... để lại Mai một mình với những giọt nước mắt xót xa, hối hận... Liệu rồi, cuộc sống của hai vợ chồng họ sẽ đi đến đâu?

Hùng và Mai yêu nhau từ ngày cả hai còn đang học Đại học. Ra trường đi làm được 2 năm thì họ quyết định làm đám cưới. Cuộc sống của gia đình ban đầu có chút khó khăn, nhưng họ đã bên cạnh, sẻ chia cho nhau những vất vả trong công việc cũng như những nỗi niềm trong cuộc sống.

Lấy nhau 5 năm, họ đã có với nhau một đứa con. Bé Hải Ninh ra đời như kéo hai con người của công việc xích lại gần nhau hơn sau mỗi giờ tan sở. Người ngoài nhìn vào, ai cũng khen gia đình Hùng hạnh phúc, yên ấm... và thực sự, nó cũng đã từng như vậy!

Hùng được bổ nhiệm lên làm trợ lý giám đốc. Công việc của anh dường như bận rộn và áp lực hơn nhiều khi đang ngồi ở ghế nhân viên. Nhưng dù công việc bận rộn đến đâu, anh cũng luôn tranh thủ về ăn cơm cùng gia đình và nô đùa với đứa con thơ...

Mai là nhân viên kinh doanh của một công ty quảng cáo. Công việc của cô suốt ngày phải đi gặp gỡ khách hàng để tìm kiếm hợp đồng cho công ty. Mai xinh đẹp, hoạt bát lại rất khéo léo trong giao tiếp nên cô không quá khó khăn để kiếm nhiều hợp đồng lớn cho công ty.
Thấy vợ ăn diện hơn, Hùng cũng không có gì thắc mắc hay bận lòng về điều gì. Vợ anh ăn mặc đẹp, đấy cũng là sự hãnh diện và tự hào của anh! Hơn nữa công việc của Mai cũng đòi hỏi cô phải luôn đẹp và tự tin để gặp gỡ đối tác. Anh yêu vợ, thương con nên chưa bao giờ nghi ngờ về sự chung thủy của vợ mình!

Khi Hải Ninh được 3 tuổi, hai vợ chồng quyết định cho bé đi nhà trẻ để hai vợ chồng có nhiều thời gian chăm lo cho công việc. Cuộc sống cứ bình lặng như thế trôi đi... ai ai cũng ao ước có được một mái ấm hạnh phúc như hai vợ chồng họ. Thế nhưng...
Hôm Hùng có hẹn với một người bạn ở Sài Gòn mới ra Hà Nội công tác. Khi hai người đang ăn trưa thì thấy vợ và một người đàn ông lịch lãm, khá đứng tuổi bước vào nhà hàng trông rất tình cảm. Vì ngồi ở góc khuất nên Hùng đã theo dõi được những cử chỉ thân mật, âu yếm của người đàn ông lạ hoắc kia dành cho vợ mình!

Lần đầu tiên trong đời, anh biết cảm giác thế nào là sự phản bội? Biết thế nào là sự chua chát và dối trá? Biết thế nào là con người một mặt hai lòng? Anh như điên liên, muốn phá tan tất cả những đồ đạc trong ngôi nhà hai vợ chồng đã mua sắm, gây dựng nên... Anh bàng hoàng nhìn lên tấm ảnh cưới... Mai đang cười e ấp nép vào lòng anh! Anh như muốn giật tung nó ra... nhưng lí trí đã ngăn cản anh.... Trấn tĩnh lại, anh nghĩ đến cách trả thù "ngọt ngào" nhất dành cho Mai. Anh không bao giờ chấp nhận một cô vợ lăng loàn ngoài xã hội nhưng lại giả vờ ngọt ngào mỗi khi ân ái, chăm sóc chồng con.

Tan sở, Hùng không về nhà. Anh gọi Mai đến nhà hàng, nơi anh đã bất ngờ bắt gặp vợ mình đang "hú hí" với đối tác. Anh ngồi đợi vợ ở bàn ăn mà hôm trước, hai người họ đã rất tình tứ bên nhau. Dù sôi máu lên vì ghen tuông nhưng anh không bao giờ dơ tay đánh hay bạt tai vào mặt vợ! Anh biết mình còn yêu thương vợ nhiều lắm nhưng trong suy nghĩ của anh, anh không thể tha thứ cho người vợ không đoan chính.

người vợ phản bội
Anh biết mình còn yêu thương vợ nhiều lắm nhưng trong suy nghĩ của anh,
anh không thể tha thứ cho người vợ không đoan chính.
Mai đến. Cô giật mình khi thấy Hùng ngồi ở cái bàn quen thuộc ấy. Cố lấy lại bình tĩnh, Mai mỉm cười hạnh phúc khi bước về phía chồng. Lần đầu tiên, Hùng nhẹ nhàng quan tâm tới vợ như vậy. Anh đứng dậy kéo ghế cho Mai ngồi, nhẹ nhàng quàng khăn ăn cho vợ và rót rượu vang, gắp thức ăn cho vợ... theo đúng thao tác của người tình đã chăm sóc cô.

Mai điếng người khi thấy Hùng hỏi: "Không biết anh làm như thế này, em đã hài lòng chưa nhỉ?". Mai cúi gằm mặt xuống: "Anh có chuyện gì à? Sao thái độ của anh khác vậy?".
Hùng nhếch mép cười: "Anh không phải là một người lãng mạn nhưng anh sống chân thành, không bao giờ lọc lừa, gian dối với ai! Anh đã yêu thương em, ở bên cạnh em trong suốt những năm tháng qua. Chưa bao giờ anh có ý nghĩ phản bội em. Và cũng chưa lần nào, anh quan tâm một người phụ nữ nào chu toàn như em hết! Anh không nói, không có nghĩa là em không hiểu được tình cảm của anh!"...

Mai rưng rưng nước mắt vì xấu hổ. "Anh chưa được ở điểm nào? Còn thiếu sót ra sao? Chẳng nhẽ yêu thương như vậy chưa đủ sao em? Người ta yêu nhau, lấy nhau, ăn ở với nhau cả đời đâu chỉ vì tình yêu?". "Sống với nhau ngót 10 năm. Anh và em hiểu nhau hơn ai hết. Chúng ta sống với nhau không chỉ vì tình yêu nữa! Bên cạnh đó chúng ta còn phải sống với nhau bằng tình nghĩa vợ chồng, trách nhiệm với con cái... Em quên rồi sao?".

"Ngày mới yêu nhau, em đã từng nói rằng: "Chúng ta đến với nhau không chỉ vì tình, vì nghĩa... mà bởi vì số phận đã gắn kết em và anh lại với nhau. Em và anh sẽ không bao giờ có thể tách rời được nữa... bởi vì số phận đã cột chặt chúng ta lại, mãi mãi...".
- Anh à! Em xin lỗi! Em biết mình sai rồi! Em...- Mai nấc lên từng tiếng.
- Mai à! Anh sai ở đâu? Anh đối xử với mẹ con em thế nào? Chẳng nhẽ anh không xứng đáng để làm chồng em sao?
- Anh! Xin hãy tha thứ cho em! Em biết, em sai rồi... Dù em có giải thích, có van nài, có cầu xin anh tha thứ... thì vết xước trong trái tim anh cũng không bao giờ có thể lành nguyên!

truyện tình cảm vợ chồng
Nhưng, em à! Anh không bao giờ có thể chấp nhận được sự phản bội!
- Đúng! Nó không những không thể lành nguyên... mà nó sẽ ám ảnh anh suốt cả cuộc đời này! Em biết rồi đấy, khi mình tận tụy, hết lòng với người mình yêu thương, mình sẽ nghĩ hạnh phúc sẽ vẹn toàn, gia đình luôn ngập tràn tiếng cười vui... Anh biết là anh còn yêu em và con rất nhiều, không những thế, trách nhiệm của người làm bố vẫn đè nặng lên vai anh... Nhưng, em à! Anh không bao giờ có thể chấp nhận được sự phản bội!

truyen tinh yeu cam dong,tinh yeu buon lang man

Hùng lặng lặng đứng dậy ra về... để lại Mai một mình với những giọt nước mắt xót xa, hối hận... Liệu rồi, cuộc sống của hai vợ chồng họ sẽ đi đến đâu?